Hai việc khó khăn đã giải quyết xong, Lưu Đại Ngân có thể chuyên tâm đi vay tiền rồi.
Hiện tại chính sách cho vay rất rốt, tỉnh đang nâng đỡ các xí nghiệp tư nhân nên thủ tục vay tương đối đơn giản, nếu không hộ kinh doanh cá thể như Lưu Đại Ngân muốn vay được tiền từ ngân hàng chính là người si nói mộng.
Hiện tại có chính sách nâng đỡ, hộ kinh doanh cá thể như Lưu Đại Ngân đều có thể vay vốn từ ngân hàng để phát triển lớn mạnh.
Trước khi mùa đông đến nhà xưởng đã xây dựng xong, chỉ còn vấn đề trang hoàng. Tháng giêng khoản vay mới rót vào tài khoản, dây truyền sản xuất Lưu Đại Ngân mua là sản phẩm trong nước sản xuất ra, không cần nhập khẩu, chỉ cần bỏ tiền ra là có thể lắp ráp máy móc bất cứ lúc nào, chẳng qua nhà xưởng vẫn chưa thu dọn xong, nên Lưu Đại Ngân gửi tiền đặt cọc trước, đợi thu dọn xong rồi bên kia sẽ lập tức đưa máy móc qua, còn phái nhân viên kỹ thuật đến chỉ đạo sản xuất.
Bên phía giáo sư Trần cũng truyền đến tin tức tốt, ông ấy và sinh viên của mình đã nghin cứu ra vài loại hương vị mì ăn liền, trong đó có hai loại được các sinh viên đánh giá vô cùng tốt.
Mọi việc đã chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu gió đông. Lưu Đại Ngân phải đi xin giấy phép kinh doanh nghành nghề này. Trước khi làm giấy phép, còn phải chọn cho mì ăn liền nhà mình một cái tên dễ nghe. Người nhà họ Lý ngồi quây quần bên nhau, nghĩ ra vài cái tên cho mì ăn liền nhà bọn họ rồi, nhưng Lưu Đại Ngân đều không vừa lòng lắm.
Tròng mắt Tiêu Văn Nhân xoay chuyển, nói: “Bà nội, gọi nó là mì ăn liền Lý Sư Phụ đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT