Chàng cũng chỉ nhìn nàng một cái, rồi ngoái đầu nhìn lại, nhìn về phía trước.
Phó Nhiêu cụp mắt, ngón tay thon dài của chàng căng thật chặt, cho dù là ở trong noãn các ấm áp như mùa xuân cũng không thấy chút hồng hào nào, ngược lại trở nên trắng bệch, thỉnh thoảng có gân xanh lộ ra, có thể thấy chàng vô cùng căng thẳng, cũng vô cùng đau buồn.
Có lẽ, chàng chỉ muốn nhận được chút an ủi từ nàng, nhưng trước tấm bình phong có Hạ Du, sau tấm bình phong có mấy tên nội thị đang quỳ dưới đất, tuy đều là tâm phúc của Hoàng đế, nhưng dù sao cũng là thiếu lễ độ…
Sức mạnh kia mang theo sự ngang ngược không cho từ chối, quấn lấy thật chặt, vết chai dày vuốt nhẹ, như gió mát thổi qua đầu quả tim nàng, trái tim nàng đập thình thịch như đánh trống, một lớp mồ hôi mỏng trên trán ứa ra.
Mấy lần, nàng muốn rụt lại, chàng lại được voi vòi tiên, cuối cùng, nửa bàn tay đều thất thủ.
Đồng hồ cát nơi góc tường không rành thế sự mà chảy xuống.
Rõ ràng chỉ một lúc ngắn ngủi, nàng như hao hết sức lực nửa đời. Cho đến khi, Hạ Du phía trước thở dài một hơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play