Phó Nhiêu thấy thế, vô cùng không đành lòng, muốn đỡ nàng ấy dậy.
Công chúa Bình Khang vỗ đầu che mặt hùa theo: “Hạ cô nương, nếu ngươi không thẹn với lương tâm, sao lại muốn trốn? Việc ngươi làm đều do Mai Linh Tiêu tận mắt thấy, trừ nàng ta, còn có mấy cung nhân, đều hầu ngoài điện, muốn truyền vào đối chất
không? Nếu ngươi thật sự không lôi lôi kéo kéo với nam nhân, nên lấy cái c.h.ế.t chứng minh…”
Phó Nhiêu nghe xong lời này cơ thể khẽ run lên, một cơn giận cực hạn từ lòng bàn chân bốc lên đến giữa mày.
Sao Công chúa Bình Khang còn có mặt mũi để nói như vậy? Lúc trước nếu không phải Công chúa Bình Khang hạ độc trong cung, sao nàng tới nỗi phát sinh quan hệ kia với Hoàng đế, cũng sẽ không rơi xuống nông nỗi hôm nay… Nàng cắn chặt hàm, cố gắng kìm nén cơn xúc động muốn đi lên xé gương mặt kia, từ giữa môi nặn ra giọng nói lạnh lùng: “Lời này của Công chúa, thần nữ nghe không hiểu lắm, dựa vào lời Công chúa nói, cứu người phải lấy cái c.h.ế.t chứng minh, vậy có phải nữ tử thiên hạ này đều đáng chết, mà người đáng c.h.ế.t đầu tiên không phải điện hạ ngài sao?”
Tiếng nói của Phó Nhiêu vừa dứt, toàn điện kinh ngạc.
“Làm càn, ngươi có ý gì!” Đầu tiên Công chúa Bình Khang nổi giận, chợt sau khi hiểu ra ý của Phó Nhiêu đã thẹn quá hóa giận, giơ tay muốn đánh người, hai cung nhân bên cạnh Thục Phi một trước một sau cản ả lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play