Lý Duy Trung cũng tức giận vì hôm nay Từ Gia nói bậy khi say, song hiện giờ Từ Gia là Trạng nguyên, giữ chức cao ở Hàn lâm viện, là người chung thuyền với Lý gia nên hắn ta không thể không cứu.
Hắn ta vừa dứt lời thì Tạ Tương trong bộ hỉ phục đỏ thẫm bước ra từ đám đông, từ tốn cười nói: "Bệ hạ, năm nay tuyết rơi mấy cơn rồi, có thể nói là điềm lành cho một năm bội thu. Chỉ tiếc là tuyết trắng chưa có mai đỏ sánh đôi, khiến cảnh bớt đẹp đi. Mai đỏ trong phủ thần chưa đủ thẫm, nếu Phò mã có thể hiến m.á.u thì chắc chắn tương lai sẽ rạng rỡ."
"Ngươi..." Lý Duy Trung chỉ tay vào y, tức đến mức không thốt nên lời.
Tạ Tương này quá độc ác.
Tạ Tương vừa dứt lời, gương mặt tuấn tú lộ chút dữ tợn hiếm thấy.
Hoàng đế phất tay, thị vệ kéo Từ Gia ra, lúc ấy Từ Gia đã bất tỉnh nhân sự, đánh mấy trượng mà không có tiếng kêu la gì.
Công chúa Bình Khang điên cuồng túm góc áo của Hoàng đế: "Phụ hoàng, ngài tha cho chàng ấy đi... Sau này con sẽ dạy dỗ Phò mã đàng hoàng, tuyệt đối không có lần sau..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play