Công chúa Bình Khang thấy Phó Khôn muốn đánh c.h.ế.t Từ Gia, ả sững sờ một lát rồi vội vàng lao sang kéo Phó Khôn ra, hét lớn: "Láo xược, ngươi dám đánh Phò mã của bổn cung, muốn c.h.ế.t sao! Người đâu, kéo tên khốn này xuống, g.i.ế.c hắn đi!"
Giọng nói cao vút như đá ném vào biển rộng, chẳng có chút tác dụng gì.
Ả không thể không quay đầu, nhìn phụ hoàng uy nghiêm như núi, nước mắt ả tuôn ra, quỳ rạp xuống đất khóc lớn: "Phụ hoàng ơi phụ hoàng, người mau sai người ngăn hắn lại đi. Từ Gia và nữ nhi không cố ý đâu, bọn con chỉ muốn bù đắp sai lầm thôi... Phụ hoàng, nữ nhi không có ý đồ gì khác cả..."
Cho dù ả khóc lóc van xin cỡ nào thì bóng người trên cao vẫn chẳng lay động.
Từng ngụm m.á.u tươi ộc ra từ miệng Từ Gia, hắn bị Phó Khôn đánh đến mức thay đổi hình dạng, dính chặt trên đất tựa như thuốc cao da chó.
Sau một hồi sửng sốt, Phó Đình Lan sợ c.h.ế.t người nên vội bước lên giữ c.h.ặ.t t.a.y Phó Khôn, ép cậu quỳ xuống. Y chắp tay cúi người, giọng nói vang dội:
"Thưa bệ hạ, thần Phó Đình Lan có điều muốn thưa. Phó Nhiêu là dòng tông của Phó thị. Tổ phụ của muội ấy và tổ phụ của thần là huynh đệ ruột thịt, cùng cha cùng mẹ. Phó Nhiêu thật sự là đại tiểu thư danh chính ngôn thuận của Phó gia, cớ gì lại phải làm thiếp?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT