Edit: Phụng Miên. 
Mà vị cô nương áo hồng kia dẫn theo ba nha đầu, hai người thậm chí không đứng quá gần nhau, cô nương kia ngồi ở một bên, Chu Trạch Thành đứng bên cạnh cái bàn, trên đó trải một tờ giấy vẽ, tay hắn còn cầm một cây bút vẽ, hiển nhiên là đang nói chuyện.
Thấy cảnh tượng này, Chu mẫu đột nhiên nhẹ nhõm thở phào, “Trạch Thành, con đang làm gì ở đây?”
“Con vẽ tranh cho biểu muội mà.”
Chu Trạch Thành vẻ mặt vô tội đứng dậy hành lễ với mẫu thân, rồi lại chào hỏi các phu nhân khác: “Từ khi đính hôn với biểu muội xong, chúng ta vẫn luôn không có thời gian gặp mặt, lần này gặp mặt, con liền bảo biểu muội vẽ một bức họa. Mẫu thân, cô cô, mấy vị phu nhân sao lại đến đây?”
Chu mẫu vừa mở miệng liền muốn hỏi ta khi nào đồng ý con và biểu muội đính hôn, đột nhiên nhớ lại lần trước hắn mở miệng van nài, nàng không lay chuyển được liền thuận miệng nói dối vài câu, nghĩ mau chóng tìm cho Chu Trạch Thành một người vợ thì thôi.
Kết quả hắn lại cho là thật sao??

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play