Edit: Phụng Miên.
Đoạn phụ trong đời có ba điều yêu thích lớn.
Thích thơ, thích họa, thích sách, hoàn toàn có thể nói là hội tụ đủ mọi sở thích của một văn nhân thuần túy.
Và như thế, Đoạn phụ bị dẫm trúng điểm mấu chốt liền đang ôm một bức tranh bị hủy hoại trong tay mà mắng nhiếc kịch liệt người nha đầu đang quỳ: “Thật là không biết điều, ca nhi trong nhà đã rõ ràng nói không cho người quấy rầy, ngươi còn cứ nhất định phải vào nhà tìm ca nhi nói chuyện, quy củ đều học được vào bụng chó rồi à? Thế nào, ngươi đánh giá ca nhi chưa thành gia, không có vợ trông chừng, ngươi một nha đầu liền có thể xoay người làm chủ của ca nhi sao??”
Đoạn phụ trong mắt hạ nhân có uy vọng, chỉ là vì ông bận rộn việc triều đình, về nhà cũng chỉ ăn cơm ngủ nghỉ, đương nhiên không rảnh quản giáo hạ nhân. So với một gia chủ nhưng lại không quản chuyện của họ, đám hạ nhân đương nhiên cảm thấy Miêu thị, người có thể trực tiếp quản mình, quan trọng hơn một chút.
Nhưng hôm nay, Đoạn phụ bị một bức tranh như vậy làm cho nổi giận, miệng lưỡi ông ta lại nhanh nhẹn vô cùng, nếu không cũng không thể ở trên triều đình mà cãi nhau cả ngày với các đại thần khác. Giờ muốn mắng một nha hoàn thì chẳng phải quá dư dả sao.
Nha đầu uất ức cãi lại: “Là phu nhân muốn nô tỳ luôn chú ý ca nhi, nô tỳ cũng chỉ là nghe theo lời phu nhân…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT