Trần Phong bị thương trong lúc làm nhiệm vụ ở Túy Hương Cư, cũng may vết thương không quá nặng kịp thời đưa đến cho Chu Thạc chữa trị nên không nguy hiểm đến tính mạng. Tiêu Cư mạo khen thưởng cho hắn rất nhiều vàng bạc tài bảo, cho hắn ở trong phủ tĩnh dưỡng một thời gian dài.
Mà Tưởng Lăng vẫn luôn ở lại phủ Uy viễn hầu để chăm sóc cho hắn.
Hôm đó lúc nhìn thấy người Trần Phong toàn máu bước ra bị dọa sợ không nhẹ, cũng may là trên người không có vết thương nào chí mạng, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là có thể khôi phục. Chẳng qua Trần Phong đúng thật mất máu hơi nhiều, Chu Thạc bảo cần phải tẩm bổ, thế là quản gia và đầu bếp của phủ ngày nào cũng mua thức ăn bổ máu về nấu cho Trần Phong.
“Sao ngươi không ở doanh huấn luyện?” Trần Phong vừa tỉnh lại đã kinh ngạc hỏi.
Tưởng Lăng nhìn hắn chốc lát, mới đáp: “Lần này xem như ta lập công lớn, Hoàng thượng đặc cách cho ta ở lại phủ chăm sóc ngươi, hơn nữa lần trước lúc ta bị thương ngươi chăm sóc cho ta, giờ đến lượt ta chăm sóc cho ngươi.”
Sau đó Ngọa Vân Lâu bị đóng cửa, Vạn Bằng bị xử đúng tội, Tưởng Lăng cũng không còn mong mỏi quá nhiều với việc ra khỏi quân doanh nữa, dù sao quan hệ giữa hắn và Trần Phong giờ đã khác xưa rất nhiều, hắn muốn ở lại doanh huấn luyện với Trần Phong thêm được ngày nào hay ngày ấy.
Trần Phong nghe vậy, giật giật khóe môi khô khốc nói: “Ta đã không sao rồi, ngươi đừng làm trễ thời gian xuất doanh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT