Thời gian huấn luyện trong doanh rất vất vả, nhưng dạo này trong lòng Tưởng Lăng so với cuộc sống oanh ca yến hót khi trước bỗng phong phú hơn nhiều, vả lại dù gì nơi đây cũng có Trần Phong, nên tâm trạng lúc nào cũng không tồi.
Tưởng tiểu thiếu gia sống gần hai mươi năm, không phải chưa từng được ai đó ái mộ, nhưng những người đó đa số đều nhìn vào gia thế của hắn để ‘thích’ hắn, thứ hai là nhìn tướng mạo của hắn, còn tính cách thật của hắn thì luôn được xếp cuối cùng.
Thế nhưng Trần Phong thì không giống vậy.
Hắn là Uy viễn hầu, tước vị còn cao hơn Kì An Bá, một thân một mình, nhân phẩm cũng không tệ. Sau khi Tưởng Lăng điều tra cặn kẽ thì phát hiện ra có rất nhiều thiên kim tiểu thư trong thành muốn được gả cho hắn, thậm chí lúc ở biên quan cũng có rất nhiều cô nương xem hắn là tiêu chuẩn lang quân như ý, người tình trong mộng, có thể nói, mị lực, tài năng, tước vị của Trần Phong hơn hắn rất nhiều chỗ.
Người như thế này mà thích hắn, nghĩ thôi đã cảm thấy lâng lâng, huống hồ, bản thân hắn cũng có cảm xúc tương tự.
Đêm lạnh như nước.
Tưởng Lăng nằm trên giường, Lan Thận nằm cạnh hắn, tướng ngủ nhã nhặn không làm phiền tới ai. Vốn là hai mươi người cùng chung một doanh trướng, chắc chắn có người sẽ ngủ ngáy, trước đây Tưởng Lăng chỉ cần ngã đầu xuống là ngủ do huấn luyện quá mệt mỏi cho nên không nghe được mấy âm thanh ồn ào này. Nhưng bây giờ hắn lăn qua lăn lại mấy lần cũng không ngủ được, lại thêm tiếng ngáy vang vọng bên tai như sấm, trong lòng càng bực bội, rất muốn đạp hết mấy tên ngủ ngáy xuống giường!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT