Tiêu Cư Mạo giờ Mão sẽ thượng triều, nhưng tối qua hắn với Đàm Thời Quan làm bừa thật lâu, rạng sáng mới mệt mỏi ngủ mất để lại ai kia tiếp tục cày cấy, toàn thân mỏi không chịu được, thật sự dậy không nổi. 
Thế là tảo triều hôm nay lấy lí do sức khỏe hoàng thượng không được tốt hủy bỏ. Tuy nói Đàm Thời Quan có thể thay bệ hạ xử lý chính vụ một hôm, nhưng hắn vẫn cảm thấy mình nên ở bên cạnh hoàng đế bệ hạ, triều chính gì đó cứ tạm gác qua một bên đi. 
Tiêu Cư Mạo ngủ một giấc đến tận giờ ăn trưa, lúc tỉnh lại đầu óc còn mờ mịt, trong lòng không ngừng phỉ nhổ chính mình, người ta nói hôn quân trầm mê sắc đẹp của mỹ nhân nên mới không tảo triều, hiện tại hắn thực sự giống hôn quân rồi. 
“Tỉnh?” Đàm Thời Quan đặt sách trong tay xuống, ngồi ở mép giường cúi người hôn lên trán Tiêu Cư Mạo một cái, dịu dàng cười nói, “Muốn ngồi dậy không?”
Tiêu Cư Mạo nhìn nam nhân anh tuấn ngời ngời trước mắt, trong lòng nói vài câu xin lỗi hổ thẹn với liệt tổ liệt tông, toàn bộ áy náy ban nãy lập tức quên sạch sành sanh, hắn cử động vài cái trong chăn, mở to đôi mắt vì buồn ngủ mà còn mông lung, mềm giọng nói: “Không muốn dậy.”  
“Vậy thì ngủ thêm một lát.” Đàm Thời Quan giúp hắn đắp chăn lại. 
Tiêu Cư Mạo lần nữa nhắm mắt, khóe miệng dần cong lên, nhớ trước kia khi Đàm Thời Quan vẫn còn là Nhiếp chính vương, căn bản sẽ không bao giờ để hắn ngủ nướng, hiện tại thời thế đã thay đổi rồi, haha. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play