Một tia sáng mặt trời vàng chói chui ra khỏi mây đen, khiến cho tầng mây dày đặc dát lên đường viền màu vàng xinh đẹp, cũng khiến cho hoàng cung tràn ngập huyết sắc nhiễm lên màu đỏ rực rỡ chói mắt. 
An Vương nghe nói xong cũng không quay người nhìn lại, mà nhìn chằm chằm Tiêu Cư Mạo, “Ngươi cho rằng ta không biết trong tay ngươi hiện còn bao nhiêu binh lực? Đàm Thời Quan bọn chúng trong chốc lát không đến được, chỉ cần ngươi chết rồi, ngoại trừ ta, không có ai khác có thể lên kế vị.”  
“Thành Cẩn cũng có tư cách.”
Tiêu Dật nhướng mày, giơ kiếm nhắm ngay hắn, “Đừng hi vọng kéo dài thời gian, Tiêu Cư Mạo, ngươi cùng lắm cũng chỉ có được chút năng lực ấy, nếu không có Đàm Thời Quan ngươi liệu có thể ngồi vững vị trí này? Đường đường là người đứng đầu một quốc thổ, thế mà lại dựa vào lấy lòng nam nhân mới có thể mặc long bào trên người, ngươi quả thật khiến liệt tổ liệt tông ta mất hết mặt mũi!” 
Tiêu Cư Mạo nghe vậy, cũng không phẫn nộ khó xử như hắn tưởng tượng, ngược lại cực kì bình tĩnh nói: “Tiêu Dật, trẫm đã nhắc nhở ngươi rồi đấy.” 
“Cái…” Chữ thứ hai còn chưa nói ra khỏi miệng, âm thanh xé gió từ phía sau lưng vụt tới, mũi tên so với bình thường lớn hơn vài lần nhanh chóng đâm thẳng về phía lưng Tiêu Dật, có tử sĩ thấy vậy lập tức cản lại thay hắn, nhưng mũi tên kia lực bay rất lớn, trực tiếp đâm xuyên qua thân thể tử sĩ, đâm thẳng đến lưng hắn, chỉ là đầu mũi tên không hoàn toàn xuyên qua mà nằm lại trong cơ thể.
Tiêu Dật ngơ ngác nhìn xuống ngực, mặc dù không nhìn thấy, nhưng hắn có thể cảm nhận được đầu mũi tên mạnh mẽ xoắn chặt trong máu thịt và nội tạng của mình, khí lực trên người nhanh chóng bị rút ra.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play