Đôi mắt Tư Cảnh Ngọc mở lớn, khóe mắt ửng đỏ không ngừng bị nước mắt sinh lý làm ướt, đôi môi mỏng tái nhợt, lạnh lẽo dễ vỡ như đồ sứ trắng trong mưa.
Pheromone kẹo bông ngọt ngào lan tỏa khắp căn phòng bệnh trắng toát này, tựa như mọi thứ đều trắng xóa, mềm mại và tĩnh lặng.
Ngoại trừ bó hoa hồng đỏ rực như lửa nơi đầu giường, trên cánh hoa còn đọng những giọt sương sớm, hương thơm ngào ngạt.
Hoa hồng kiều diễm hắt lên một vệt màu rực rỡ trên người bác sĩ Liễu vốn một thân trắng muốt không tì vết, nàng vốn đã xinh đẹp, sự tương phản giữa màu trắng thuần khiết và màu đỏ chói mắt càng làm người phụ nữ tựa như tuyết xuân rơi nhẹ, vừa thanh thuần lại quyến rũ khiến người ta nhìn một lần khó quên.
Ngón tay thon dài trắng nõn của bác sĩ Liễu mân mê con dao mổ mỏng, khóe môi cong lên nụ cười dịu dàng, “Đó là hoa người hâm mộ tặng, sớm chúc mừng Liễu Phạm ra mắt bảy năm.”
"Liễu Phạm?" Tư Cảnh Ngọc khàn giọng nói, bên ngoài trời đã nhá nhem tối, căn bản không nhìn ra thời gian.
"Đúng vậy, em và nàng còn có con nữa mà, sao nhanh vậy đã quên rồi?" Đôi môi đỏ mọng của bác sĩ Liễu ướt át, giọng điệu cũng nhẹ nhàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play