Mái tóc mềm mại rơi trên vai Tư Cảnh Ngọc, hương hoa cát cánh hơi đắng ẩn hiện thoảng qua, thậm chí còn lẫn một chút thanh mát của hoa quỳnh.
Sàn nhà ở đây trải thảm lông cừu, giẫm lên cứ như đang lơ lửng trên mây.
Người phụ nữ với đôi mắt hồ ly khẽ chớp, vén sợi tóc mái rơi trên trán, mái tóc dài trượt qua bờ vai trắng nõn mịn màng của Liễu Phạm, tựa như mực đậm lướt trên mặt hồ tuyết.
Tư Cảnh Ngọc ôm lấy gáy bằng một tay, lưng thẳng tắp, chỉ cảm thấy toàn thân cứng đờ, đầu óc như mất điện.
"Giải thích đi, tại sao lại vẽ tôi?" Liễu Phạm hé đôi môi đỏ mọng, ánh mắt sáng như sao lóe lên vẻ trêu ngươi, nàng nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc của Tư Cảnh Ngọc, giọng điệu lộ ra vẻ thân mật dịu dàng ái muội, “Chiếc váy dài trong tranh, chỉ có em thấy tôi mặc qua thôi.”
Câu nói cuối cùng hoàn toàn chặn đứng khả năng biện bạch của Tư Cảnh Ngọc, cô áp sát vào tường như đang bị phạt đứng, đôi môi mỏng khẽ hé mở.
Cô có thể cảm nhận được làn da trắng nõn của Liễu Phạm lúc gần lúc xa, như tan chảy ra rồi dính chặt lấy mình, thật tuyệt diệu ấm áp, dường như trên đời không có gì đẹp đẽ hơn thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play