“Bắc Kinh có tuyết rồi.”
“Tôi cõng cô ấy đến bệnh viện, cô ấy phát hiện chân tôi bị thương, khóc suốt, khóc dữ dội.”
“Hình như rất lo cho tôi.”
—— Nhật ký của Tạ Trạch Dương
Đêm về nhà, cậu đứng ở cửa thay giày, để ý thấy trên giá để đồ treo một chiếc khăn quàng len màu trắng gạo, kiểu dáng trông quen quen.
Rất giống… chiếc mà Thẩm Băng Thanh đeo.
Tim cậu bất giác đập hẫng một nhịp, nghe mẹ lên tiếng từ trong phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT