Ý tưởng ban đầu cho câu chuyện này bắt nguồn từ hai năm trước, vào một mùa đông tuyết rơi.
Lúc đó tôi vừa hoàn thành bản thảo "Chuyện buồn nhỏ mang tên yêu thầm", giữa mùa đông lạnh giá, những con phố quê nhà náo nhiệt lạ thường. Những chiếc đèn màu treo dọc đường như bộ áo mới rực rỡ, tô điểm cho thị trấn nhỏ phủ tuyết trắng xóa.
Tôi mặc áo lông vũ bước đi trên phố, tâm trí vẫn chìm trong câu chuyện vừa viết. Bỗng nhiên, tôi nghĩ mình có thể dùng cách viết truyện để lưu giữ một phần ký ức và việc biến câu chuyện này thành một cuốn tiểu thuyết được xuất bản thực sự là một cơ duyên kỳ diệu.
Khi còn trẻ tôi không đủ dũng cảm, nên khi trưởng thành tôi viết về những tiếc nuối.
Về nhà tôi mở Weibo, tình cờ thấy một câu mà một em gái độc giả gửi cho tôi, trích từ "Kinh Trúc Kiều":
“Cậu luôn chậm nửa nhịp, cũng chẳng thích nói thẳng. Nên cậu không lên chuyến xe đầu tiên, không cùng ngắm biển, nói yêu vào những thời điểm lệch nhịp.”
Như bị chạm trúng tâm sự, tôi nhìn màn hình điện thoại, ngẩn ngơ rất lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT