Trên giường trong nội điện, mái tóc xanh của Thẩm Thanh Đường xõa tung trên gối, khuôn mặt gầy gò, tái nhợt không chút biểu cảm, duy chỉ có đôi mắt đen như mực, vòng eo mảnh mai tinh tế, dường như chỉ cần thêm chút giày vò nữa là sẽ gãy rời.
Thái y như trút được gánh nặng, hành lễ cáo từ. Hoắc Cảnh Hành đi đến bên giường đứng lại, nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp, tái nhợt của thiếu niên, trầm mặc thật lâu, rồi bỗng nhiên cúi người hôn lên trán Thẩm Thanh Đường.
Môi hắn mềm mại và băng lãnh, rơi trên thái dương Thẩm Thanh Đường, như đuôi rắn lướt qua, mang đến một cảm giác sợ hãi và run rẩy khó tả.
Thẩm Thanh Đường mở to mắt, ánh mắt thất thần, tan rã, ngửa đầu nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của người đàn ông đang ở rất gần.
Trong khoảng thời gian bị giam cầm này, cơ thể y từ trên xuống dưới đã sớm quen với sự đụng chạm của đế vương, dù chỉ là một nụ hôn hời hợt cũng có thể gây ra phản ứng tự nhiên của cơ thể y.
Chỗ đó vẫn ướt át như cũ. Giờ này khắc này, nội tâm vốn không chút bận tâm lại ghê tởm đến cực điểm, cũng khiến trái tim âm ỉ co thắt.
Gò má trắng như tuyết ửng hồng, trong hốc mắt đỏ hoe, ẩm ướt dường như ẩn chứa sự tủi thân, cầu khẩn và tuyệt vọng, còn có một tia tham lam và khát vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT