Thẩm Thanh Đường kiệt sức, một mình nằm trên giường, trằn trọc mãi không sao ngủ được.
Đầu óc y mơ màng, những thái giám cùng phòng vẫn đang xì xào bàn tán.
Vì được điều đến Càn Khôn cung nhậm chức, chỗ ở của y được dời đến Nam Uyển cho gần hơn. Nhưng chẳng biết có phải Ngụy Ý cố tình muốn y nhận ra thân phận của mình hay không, mà chỗ ở không còn là gian phòng riêng để gã mặc sức làm nhục như trước, thay vào đó y phải ở chung với những thái giám khác. Mỗi đêm có sáu, bảy người cùng chung một phòng.
Trong phòng nồng nặc mùi mồ hôi, mùi son phấn và mùi thuốc thang quyện vào nhau, xộc lên đến choáng váng đầu óc.
Vừa định xuống giường uống nước, chợt nghe ngoài cửa có tiếng bước chân, rồi cánh cửa kẽo kẹt đẩy ra, một luồng khí lạnh tràn vào.
Mấy tiểu thái giám vội vàng quỳ xuống hành lễ: “Tham kiến Ngự tiền Tổng quản đại nhân.”
Trần Hữu Đức nhìn quanh, gian phòng trước mắt vừa rách nát vừa chật hẹp, vách tường bong tróc, giường chiếu bừa bộn, ngay cả cửa sổ cũng thủng lỗ, gió lạnh lùa vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play