Nhân lúc Tịch Xung chưa về, Du Dương liền "làm mưa làm gió" ở bãi phế liệu. Nhờ sự cưng chiều của Hạng Duy Đông, cậu được ăn thịt mỗi bữa, cơm bưng nước rót, muốn gì được nấy. Cậu còn sai bảo cả Tiểu Bạch, tay chỉ đâu, Tiểu Bạch liền giơ chân phi tới húc vào đó, bách phát bách trúng. Cậu sống những ngày tháng sung sướng như vua.
Buổi tối, cậu còn ôm Tiểu Bạch lên giường ngủ cùng, trong lòng tính toán xem ngày nào Tịch Xung về để kịp thay ga giường và vỏ chăn.
Nào ngờ Tịch Xung cũng làm y như cậu, lặng lẽ đổi vé máy bay, về sớm hơn dự định, bắt quả tang cậu và Tiểu Bạch đang nằm trên giường, người và cừu đều bị tóm gọn.
Tuy đã nửa năm không gặp, nhưng nỗi sợ hãi của Tiểu Bạch đối với Tịch Xung đã ăn sâu vào máu. Vừa nhìn thấy người đẩy cửa vào là Tịch Xung, nó lập tức nhảy khỏi giường, cuống cuồng chạy trốn.
Trong lúc hỗn loạn, chân sau của nó vô tình đạp trúng mặt Du Dương, khiến cậu ngã ngửa ra giường.
Tịch Xung đặt hành lý xuống, bước nhanh đến, cúi người nhìn cậu: "Đạp trúng chỗ nào rồi?"
Du Dương ôm mũi, đau đến mức hoa mắt chóng mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT