Từ khi Tiểu Thúy vào làm, cây cảnh trước cửa văn phòng có người tưới, bình nước có người đặt, cơm trưa có người gọi, tiền điện nước, phí quản lý có người biết đóng, khách đến có người pha trà, chứ không còn cảnh khô khan cứng nhắc nói chuyện hai tiếng đồng hồ, đến cuối cùng cả hai bên đều khát khô cả họng, giọng khàn đặc mới ký hợp đồng.
Cô không ngại khổ ngại mệt, ngược lại còn thấy công việc này rất tốt, rất hiện đại, mỗi ngày nghe nhân viên văn phòng nói chuyện điện thoại bằng tiếng Anh, cứ như đang ở nước ngoài, Tết về quê còn có thể khoe khoang với họ hàng.
Chỉ có một điều cô rất tò mò, sao Du Dương cứ bám lấy ông chủ nhỏ thế nhỉ?
Trước đây ở cửa hàng đông trùng hạ thảo thì không rõ ràng lắm, khi đó Du Dương hai tuần mới được nghỉ một lần, phần lớn thời gian đều bị kẹt ở trường, rất ít khi đến. Sau đó lên lớp 12, lại càng mấy tháng mới xuất hiện một lần.
Bây giờ thì khác, cổng trường đại học không thể cản bước chân Du Dương, hễ rảnh là cậu đến công ty, mỗi lần đều ru rú trong văn phòng, cửa đóng im ỉm, không biết làm gì bên trong.
Có lần Tiểu Thúy có việc gấp cần tìm Tịch Xung, nhất thời quên gõ cửa, đến khi ấn tay nắm cửa mới phát hiện cửa bị khóa trái.
Cô đợi bên ngoài vài phút cửa mới mở, sắc mặt Tịch Xung không có gì khác thường, nhưng Du Dương ngồi trên ghế sofa phía sau lại lấy tay che miệng, quay mặt đi, nhìn từ xa, dái tai cậu hình như đỏ bừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT