Nói là về nhà, nhưng đi được nửa đường, Du Dương lại rẽ vào một công viên, khăng khăng muốn xem giữa đêm có ai không, rồi kéo Tịch Xung đi vào.
Quả nhiên, công viên lúc nửa đêm vắng tanh, chỉ có lũ kiến bò trong bụi cỏ, chuồn chuồn ngủ bên bờ suối, bọ cánh cứng nằm im thin thít trên thân cây, và hai người bọn họ.
Họ ngồi trên ghế dài, phía trên là tán cây rậm rạp, phía trước là một bãi cỏ xanh mướt.
Tịch Xung vốn đã say, giờ lại thêm gió thổi, anh nghiêng người dựa vào lưng ghế, lim dim mắt rồi ngủ thiếp đi.
Du Dương ngồi bên cạnh bắt bọ cánh cứng, nâng niu như báu vật định mang về cho Tịch Xung xem, nhưng lại phát hiện anh đã ngủ. Cậu đứng yên vài giây, cúi xuống thả con bọ đi rồi nhẹ nhàng ngồi xuống.
Khuôn mặt nghiêng của Tịch Xung khuất trong bóng cây, tiếng ngáy đều đều hòa vào không gian yên tĩnh của công viên.
Vì phải đi dự tiệc, hôm nay anh mặc vest - giờ Tịch Xung đã có nhiều hơn một bộ vest, sau khi từ Thượng Hải trở về, vì cao thêm một chút, cũng vì nhu cầu của nhiều dịp khác nhau, anh đã đặt may thêm vài bộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT