Nguyễn Bắc chỉ nghĩ đến ba đang nằm trong bệnh viện, làm gì có tâm trạng nhìn đông ngó tây, bước chân vội vã băng qua cầu thang, hoàn toàn không chú ý đến Lục Tư Viễn đang đứng ở hành lang.
Lục Tư Viễn bị khuôn mặt giống người nhà họ Lục của Nguyễn Bắc làm cho ngẩn người trong chốc lát, theo bản năng đuổi theo hai bước, nhưng Nguyễn Bắc và Tần Cố đã chạy xa rồi.
Anh ta đứng sững tại chỗ một lát, rồi quay người mở cửa phòng ký túc xá, các bạn cùng phòng vẫn còn đang ngủ ngáy vang trời.
Nghe thấy tiếng mở cửa, cậu con trai nằm gần cửa hé mắt ngái ngủ nhìn lên, thấy là Lục Tư Viễn thì lại gục đầu xuống nhắm mắt tiếp, lẩm bẩm nói: “Lão Lục, sao giờ này cậu lại về rồi?”
Lục Tư Viễn trong lòng vẫn nghĩ đến cậu con trai vừa thoáng thấy lúc nãy, thuận miệng đáp: “Về thu dọn đồ đạc, dịp Tết Dương lịch bận quá, chỉ rảnh hôm nay nên tiện về luôn.”
Cậu bạn kia “ồ” một tiếng, chẳng mấy chốc lại ngủ thiếp đi.
Lục Tư Viễn liền bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình, phần lớn đồ đạc đều có thể bỏ lại, nhưng một vài quyển sổ ghi chép của anh ta, trong đó có vài nội dung anh ta ghi chú lại một cách tùy tiện, không quá quan trọng nhưng cũng không muốn để người ngoài nhìn thấy, nên vẫn phải mang về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT