Nguyễn Bắc xách cá, cùng Tần Cố rời đi. Nhìn lão Vương xui xẻo là đủ, biết ông ta thê thảm là được, còn thê thảm thế nào, cậu không hứng thú xem tiếp.
Ở quán ăn nhỏ của nhà mình, hai người ăn một bữa cá nấu cay ngon lành, cay đến mức đổ đầy mồ hôi, sau đó vội về nhà tắm rửa, bật điều hòa.
Về phần tình hình nhà Vương Bất Phàm, sau đó Nguyễn Bắc tìm cơ hội nói với anh ta một tiếng. Vương Bất Phàm im lặng nghe xong, cười nhạt.
Thực ra, hồi nhỏ anh ta cũng chăm em trai không ít. Năm lớp 9 bài vở căng thẳng thế, anh ta vẫn pha sữa, thay tã, dỗ em ngủ.
Em trai anh ta quả thực thông minh, từ nhỏ đã biết nhận người. Khi đó, nó còn thân với anh ta.
Sau này mẹ anh ta nói, anh ta không thể truyền cái tính đần độn sang em trai, tránh cho nó cũng thành đứa lầm lì, cấm hai anh em gần gũi.
Lên lớp 11, gặp thầy Lý, Vương Bất Phàm chìm đắm trong học tập, hầu như không xuất hiện ở nhà, càng giảm sự tồn tại thì càng an toàn. Em trai anh ta được mẹ bế ẵm mỗi ngày, được nuôi dạy thế nào anh ta không rõ, chỉ biết là ăn ngon uống sướng, chưa từng bị đánh mắng, khác xa với anh ta hồi nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT