Trong căn phòng yên tĩnh, chiếc đèn ngủ đầu giường tỏa ra ánh sáng mờ nhạt. Trên giường, thiếu niên đang nằm nhắm mắt chìm vào giấc ngủ sâu.
“Không! Buông anh ấy ra, buông anh ấy ra! Đừng chạm vào anh ấy!” Thiếu niên bỗng rơi vào cơn ác mộng sâu, lông mày nhíu chặt, miệng lẩm bẩm vùng vẫy, chẳng mấy chốc trán đã đổ một lớp mồ hôi lạnh.
“Không…” Thiếu niên trong cơn ác mộng mãi vẫn không tỉnh lại, không biết đã mơ thấy điều gì đau buồn, nước mắt tuôn không ngừng từ khóe mắt, thấm ướt một mảng nhỏ trên gối.
“Thiếu gia? Thiếu gia có chuyện gì vậy? Tôi có thể vào không?” Tiếng gõ cửa gấp gáp vang lên, là người chăm sóc ngủ ở phòng ngoài nghe thấy động tĩnh trong phòng.
Thiếu niên cuối cùng cũng thoát khỏi cơn ác mộng, ngồi bật dậy. Người chăm sóc không nhận được hồi âm, lo lắng quá nên đã mở cửa phòng: “Thiếu gia? Ngài dậy rồi à? Có chỗ nào không khỏe sao?”
Sắc mặt Tống Gia Hi trắng bệch không còn giọt máu, tâm trí vẫn chưa thoát khỏi cơn ác mộng vừa rồi, những cảm xúc tuyệt vọng, đau buồn, tức giận đan xen dày đặc trong lồng ngực, cậu ta thở hổn hển, nhưng vẫn cảm thấy không thể hít thở nổi.
Người chăm sóc thấy cậu ta như vậy cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng lén nhắn tin cho đồng nghiệp, chẳng mấy chốc đã có người khác đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play