Tần Cố nghiêng đầu mỉm cười khẽ, Nguyễn Bắc huých tay hắn, không hài lòng nói: “Cười cái gì, chẳng lẽ anh không ăn chắc?”
Có nhẫn không gian thì tích trữ chút đồ ăn thức uống là chuyện bình thường.
“Ăn.” Tần Cố ngoan ngoãn nhận lỗi.
Nguyễn Bắc lẩm bẩm: “Em còn đặc biệt chuẩn bị nhiều thịt bò khô mà anh thích ăn nữa.”
Tần Cố không nhịn được bật cười: “Cảm ơn Tiểu Bắc.”
Hai người họ đùa qua đùa lại, bầu không khí vốn có phần nặng nề lập tức trở nên sôi nổi hơn.
“Đúng vậy, trời đất to lớn, ăn cơm là quan trọng nhất, có đồ ăn thì chẳng sợ gì cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play