Chuyện nhận ba là không thể nào rồi, nhưng cũng không phải vì hắn bài xích ba ruột, mà chỉ đơn giản là cảm thấy trong cuộc sống của mình không có bóng dáng người đó.
Có lẽ khi còn rất nhỏ, mơ mơ màng màng, không chạy nhảy nổi, bị mấy đứa trẻ khác chê cười, hắn từng nghĩ, tại sao mình không có ba, để che chở cho mình.
Nhưng những suy nghĩ ấy rất ít, ít đến nỗi khi cơ thể dần hồi phục, chúng cũng chẳng xuất hiện nữa.
Hắn sống đến mười chín tuổi, giờ đột nhiên bắt hắn nhận một người làm ba, thêm một người danh chính ngôn thuận quản lý mình, thật kỳ lạ, hắn cảm thấy câu gọi “ba” kia thế nào cũng không nói nên lời.
Dĩ nhiên, nếu ông cậu chịu nhận hắn, hắn hoàn toàn không phản đối, gọi tiếng ông cậu thôi mà, thêm một chỗ dựa to lớn, đáng giá.
Câu này vừa thốt ra, Tuyên Ninh Thành vừa khóc vừa cười bảo hắn cút đi, có ai lại thà nhận cậu của ba mà không nhận ba ruột chứ.
Tần Cố lập tức cút thật, ông cậu kia của hắn còn có thể mời được đại sư huynh ra mặt nói chuyện, quan hệ giữa hai người chắc chắn không tệ, nể mặt ông cậu cũng chính là nể mặt đại sư huynh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play