Ngu An có biểu cảm phong phú hơn hẳn so với Phó Vân Thù. Bé con cau mày, cái miệng nhỏ phấn nộn mím chặt, không nói một lời, chỉ lẳng lặng lấy mu bàn tay lau đi vết bút chì trên mặt, lẩm bẩm phản bác: “Con không có bẩn đâu, con sạch sẽ mà.”
Tiếc là giọng nói nhỏ xíu, chẳng có tí khí thế nào.
Mẹ Phó thậm chí còn chẳng thèm liếc nhìn lấy một cái, hoàn toàn coi như không tồn tại.
Bé con bị bắt nạt thì đương nhiên phải có người ra mặt đòi công bằng. Solander giận đến mức quơ xúc tua loạn xạ, đứng trên vai Ngu An mà hùng hổ quát:
【Bé con nhà tôi có ăn gạo nhà bà đâu mà bà nhiều chuyện thế? Ai thèm chơi với con bà chứ! Có tin tôi nuốt luôn bà không!】
Đáng tiếc mẹ Phó nghe không được tiếng của hắn, vẫn cao ngạo hếch cằm lên như bà hoàng.
Bên phòng bên cạnh, Tuyết Xà bị tiếng động làm tỉnh giấc. Hắn uể oải trườn tới, dựa lên vách pha lê hóng chuyện, tiện thể phụ họa theo Solander:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play