“Điện hạ hỏi ta như vậy làm gì? Không phải điện hạ còn rõ hơn ta sao?” Nhắc đến chuyện này, mặt và cổ Giang Linh dần dần ửng đỏ, vội vàng kéo giãn khoảng cách giữa mình và Tiêu Thịnh Vân.
Tiêu Thịnh Vân đôi khi tàn nhẫn đến mức ép buộc y phải phân biệt rõ ràng từng loại ngọc dùng để làm gì, mà lúc đó, cả người Giang Linh đều rối loạn, đâu còn tâm trí để nghĩ được nữa.
“Đợi khi cô dạy Linh Nhi thành thạo, Linh Nhi lại trả ‘thù lao’, được chứ?”
Giang Linh lúc này mặt nóng ran, chẳng muốn tiếp tục đề tài này với Tiêu Thịnh Vân nữa, liền gật đầu bừa: “Được...”
Không khí trong xe ngựa trở nên nóng rực, Giang Linh vén rèm xe lên, luồng gió lạnh tràn vào thổi tan đi phần nào hơi nóng trên người y.
“Điện hạ, chúng ta đang đi đâu vậy?” Những nơi xe ngựa đi qua, chẳng có chỗ nào Giang Linh thấy quen cả.
“Linh Nhi không phải muốn cưỡi ngựa sao? Cô đưa em đi xem chỗ cưỡi ngựa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT