Trong ngực còn mang theo tấm phù được Giới Vi đạo trưởng ban cho, Cửu hoàng tử cảm thấy màn đêm cũng không còn đáng sợ như trước nữa.
Từ lúc nào, mây trên trời đã tan đi, để lộ ra một vầng trăng tròn treo lơ lửng giữa không trung. Ánh trăng rọi xuống mặt đất, phủ lên vạn vật một lớp ánh sáng bạc lấp lánh.
Gió thổi qua, tán cây lay động, phát ra những âm thanh xào xạc khe khẽ.
Không xa nơi Cửu hoàng tử đang đứng, khung cảnh yên tĩnh đến cực điểm, tựa như cả thế gian chỉ còn lại một mình hắn.
Đi bên cạnh là một tiểu thái giám tên Tiểu Tuyền Tử, đầu cúi thấp, bước đi cũng rất nhẹ, nhẹ đến mức Cửu hoàng tử chỉ nghe thấy tiếng bước chân của chính mình.
“Tiểu Tuyền Tử, sao hôm nay ngươi lại yên lặng như vậy?” Tính tình Cửu hoàng tử thoải mái, những cung nữ thái giám được hắn trọng dụng đều là người biết ăn nói, lanh lợi.
Tiểu Tuyền Tử là người mới được hắn đề bạt, miệng lưỡi lanh lẹ, thường xuyên chọc hắn cười. Lần này hắn dẫn theo một là để rèn luyện, hai là cho đỡ buồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT