Lệ phi ấp úng, nói không nên lời. Nhưng là mẫu thân, nàng mơ hồ cảm giác được chuyện xảy ra trước mắt sẽ mang đến ảnh hưởng không tốt cho Li Vương.
Vũ cơ rõ ràng là nhắm vào Li Vương mà đến. Trong giọng nói của nàng tràn đầy oán hận, không hề che giấu. Sùng Minh Đế không hứng thú tìm hiểu ân oán này, chỉ phất tay, ra hiệu cho thị vệ kéo nàng xuống.
Vũ cơ khó khăn lắm mới đợi được cơ hội này, sao có thể dễ dàng từ bỏ? Nàng biết thân phận mình thấp hèn, không có tiếng nói, nếu lần này bỏ lỡ, e rằng sẽ không còn cơ hội nào khác.
"Ta biết mình phạm tội chết," nàng cười thê lương, “nhưng dù chết, ta cũng muốn hỏi Li Vương một câu: Ngài đã đưa tỷ tỷ của ta đi đâu?”
Vũ cơ giãy giụa, không chịu để thị vệ kéo đi. Giọng nàng nghẹn ngào, đôi mắt hận không thể xuyên chết Li Vương.
Dưới sức giãy giụa mạnh mẽ của nàng, thị vệ suýt nữa đã không thể áp chế.
"Hoàng thượng, chi bằng cứ để nàng nói, biết đâu có nỗi oan khuất nào đó." Hoàng hậu đứng bên cạnh Sùng Minh Đế, ánh mắt như xuyên qua nữ tử kia để nhìn về một nơi xa xăm, thần sắc đầy thương xót.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play