"Ngươi mới đến kinh thành không lâu, sao lại nuôi nhiều côn trùng trong sân như vậy?" Trương thái y bất mãn hỏi.
Hắn chưa từng đề cập chuyện này với Thái tử. Chử Kiệu cũng vừa mới ổn định xong, căn bản không có thời gian nuôi trùng. Ai ngờ chỉ nửa tháng không ghé qua, đám rết kia đã lớn như vậy.
"Những thứ này đều là dược liệu tốt nhất. Không chừng lát nữa sẽ phải dùng đến loại nào đó. Nếu ta không nuôi, chẳng lẽ ngươi định lên núi bắt giúp ta?" Chử Kiệu nghiêng người, “Mau vào đi.”
“Ngươi chắc chắn trong phòng không có... sâu chứ?”
Giang Linh nép sát vào lòng Tiêu Thịnh Vân, không chịu bước xuống.
Y sợ sâu nhất! Khi y vừa tu luyện ra ý thức, suýt nữa đã bị một con trùng lớn gặm mất hơn nửa cơ thể. Trong quá trình tu luyện, do linh khí dồi dào, y thường xuyên bị sâu quấy nhiễu. Sau này có linh lực, dựng được kết giới mới ngăn được chuyện đó.
Thiếu niên trong lòng vẫn đang run rẩy. Đây là lần đầu tiên Tiêu Thịnh Vân thấy Giang Linh sợ hãi đến mức này. Hắn nhẹ nhàng xoa lưng trấn an Giang Linh, rồi nhìn Chử Kiệu nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play