Giang Linh tựa vào lòng Tiêu Thịnh Vân, nửa xoay lưng về phía Sùng Minh Đế, người đang ngồi trên cao nhất. Tư thế này giúp y có thể nhìn rõ sắc mặt của Lệ phi qua bờ vai của Tiêu Thịnh Vân.
Nhìn thấy vẻ dịu dàng trên gương mặt Lệ phi sắp không giữ được nữa, Giang Linh khẽ cong môi cười. Y đã nghe Tiêu Thịnh Vân nói rằng Sùng Minh Đế thực ra đã biết Lệ phi có liên quan đến chuyện này, nhưng không hiểu vì lý do gì lại làm như không hay biết, chỉ yêu cầu Tiêu Thịnh Vân xử lý theo trình tự thông thường.
Điều này chứng tỏ Hoàng đế muốn bao che cho Lệ phi.
Nhưng Giang Linh không muốn bỏ qua dễ dàng như vậy. Nếu chẳng may mưu kế của Lệ phi thành công, khiến Thái tử xa cách y, vậy ai sẽ bầu bạn cùng y để cảm nhận hơi thở của bậc đế vương đây?
Tiêu Thịnh Vân ôm chặt Giang Linh để an ủi. Sùng Minh Đế nhìn thấy cảnh này, chỉ nghĩ rằng Giang Linh bị ủy khuất, khiến Thái tử đau lòng. Ông biết rõ mối quan hệ giữa Thái tử và Thái Tử Phi rất tốt, không khỏi tự suy ngẫm lại. Giang Linh ngày thường không tranh giành, lúc nào cũng tươi cười rạng rỡ. Hôm nay lại mang vẻ uể oải như vậy, chắc hẳn thực sự cảm thấy tủi thân.
“Chuyện này quả thực là Lệ phi làm sai. Cấm túc một tháng để răn đe cảnh cáo. Còn về Trịnh gia, dù chưa thành công, nhưng đã có ý định can thiệp vào chuyện hoàng thất, vậy thì phạt bổng lộc nửa năm.” Sùng Minh Đế chỉ dăm ba câu đã định đoạt hình phạt cho Lệ phi và Trịnh gia.
“Bệ hạ…” Nếu không có cung nhân bên cạnh đỡ, Lệ phi suýt nữa ngã quỵ xuống đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT