“Vì cái gì... A…” Vì bị nắm mặt, giọng nói của Giang Linh có chút không rõ ràng, “Ngài đừng véo ta…”
Nhiều ngày ở chung như vậy, Tiêu Thịnh Vân biết rằng Thái tử phi nhà mình trong một số phương diện vẫn còn thuần khiết như tờ giấy trắng. Hắn không giải thích nguyên nhân, chỉ nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của Giang Linh, sau đó thản nhiên thu tay lại như chưa có chuyện gì xảy ra.
Cuối cùng, Giang Linh cũng có thể nói chuyện đàng hoàng: “Lúc trước, người đàn ông bị bắt trong sân không phải chỉ vì đến do thám đội đá cầu Thanh Hạ, đúng không?”
Theo lời của Đỗ Tri Hạ, người đó chỉ tạm thời thay thế kẻ đưa cơm trong vài ngày. Nếu chỉ là để do thám Thanh Hạ, một hai ngày là đủ rồi, đâu cần phải đến mỗi ngày như vậy.
Tiêu Thịnh Vân gật đầu: “Không sai. Mục đích thật sự của hắn là hạ dược vào thức ăn. Việc lén lút của hắn là để xử lý bao giấy đựng thuốc. Người của Kinh Triệu Phủ đã dựa vào lời khai của hắn để tìm ra những gói giấy tương ứng trong sân.”
“Là do Hứa Chí Bình sai khiến sao? Đỗ tỷ tỷ các nàng không sao chứ?” Giang Linh có chút lo lắng.
Tiêu Thịnh Vân trấn an: “Thuốc độc là do Hứa Chí Bình lấy từ quản sự của Ban Đức Tiền Trang. Các nàng không sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play