"Ở bên ngoài, điện hạ không muốn lộ thân phận cũng không muốn bị gọi là phu nhân, điện hạ không thích cách xưng hô này sao?" Giang Linh thắc mắc, nhưng khi y gọi Thái tử như vậy, tâm trạng đối phương rõ ràng rất tốt.
"Cô khi nào nói không thích?" Lòng bàn tay hắn khẽ hạ xuống, nhẹ nhàng lướt qua môi Giang Linh. Ánh mắt Tiêu Thịnh Vân sâu thẳm, “Nếu Linh Nhi thích, thì ở trong cung cũng có thể gọi như vậy.”
Cảm nhận động tác của nam nhân, Giang Linh thấy hơi nhột, cũng có chút kỳ lạ. Y lập tức lùi lại một chút, từ chối: “Vẫn là không được.”
Hôm nay Thái tử có vẻ kỳ lạ.
Giác quan nhạy bén của Giang Linh như một con vật nhỏ phát ra tín hiệu cảnh giác, khiến y theo bản năng muốn tránh xa.
Nhận thấy động tác của y, ánh mắt Tiêu Thịnh Vân trầm xuống một chút nhưng rất nhanh đã khôi phục lại vẻ bình thản. Hắn chậm rãi thu tay về, chậm rãi nói: “Cô đã tìm hiểu một chút về đội đá cầu. Linh Nhi có muốn nghe không?”
"Muốn, muốn!" Giang Linh lập tức bị thu hút sự chú ý, quên mất ý định rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT