Giang Linh cảm thấy trưởng công chúa dường như đã hiểu lầm điều gì đó. Hơn nữa, lời nàng nói khiến bản thân y có chút không hiểu, liền ngơ ngác hỏi:
“Vì sao lại muốn điện hạ ăn không đủ no?”
Là người yêu thích mỹ thực nhất, Giang Linh nhíu mày. Chẳng lẽ Đông Cung đã nghèo đến mức không đủ cơm ăn sao? Bị đói thật sự rất khó chịu mà.
Sợ trưởng công chúa lại nói ra điều gì kinh thiên động địa, Tiêu Thịnh Vân liền ôm eo Giang Linh, cất giọng nhẹ nhàng:
“Yến tiệc thưởng hoa sắp bắt đầu rồi, chúng ta vào trước đi.”
"Được rồi, bổn cung không trêu chọc các ngươi nữa." Trưởng công chúa không muốn làm khó người mình yêu thích, nghĩ rằng hai người trẻ tuổi này da mặt mỏng, nên thuận theo ý Thái tử mà đổi chủ đề.
“Năm nay trong phủ có đầu bếp dùng các loại hoa để làm điểm tâm. Một lát nữa Tiểu Linh nhớ nếm thử, xem có ngon không, có chỗ nào cần sửa đổi không.”
Vừa nghe nói có đồ ăn, Giang Linh lập tức quên hết những điều chưa hiểu lúc nãy, hăng hái gật đầu. Trong lòng thầm tính toán lúc rời đi có thể mang một ít về hay không. Lỡ như Đông Cung thật sự nghèo đến mức không đủ ăn, thì ít nhất cũng có thứ để ứng phó khi cần!
Đoàn người tiến vào tiền viện, nơi tổ chức yến hội.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play