“Linh Nhi cảm thấy trẫm là hôn quân sao?” Tiêu Thịnh Vân nhướng mày hỏi, “Thật ra trẫm lại muốn làm một hôn quân, như vậy sẽ không có nhiều việc đến thế, khỏi phải bận rộn đến mức không có thời gian ở bên Linh Nhi.”
Phạm công công đứng bên cạnh nghe xong cũng thấy xấu hổ thay, nếu là trước đây, Phạm công công còn sẽ lo lắng Giang Linh bị trách phạt. Nhưng bây giờ, với mức độ sủng ái mà bệ hạ dành cho Giang Linh, Phạm công công đã hoàn toàn yên tâm, ai cũng không cần lo lắng cho vị hoàng hậu này.
Giang Linh khẽ “phì” mấy tiếng, lườm một cái:
“Bệ hạ đừng nói lung tung, kết cục của hôn quân thường chẳng ra gì, bệ hạ vẫn nên làm minh quân thì hơn, lưu danh thiên cổ, tiếng thơm muôn đời.”
Tiêu Thịnh Vân cười, nhéo má y một cái, lúc này mới nhớ ra bên ngoài còn có các đại thần chờ yết kiến. Hắn nhìn sang Phạm công công: “Truyền bọn họ vào đi.”
Giang Linh hơi dịch người sang bên cạnh, cố làm ra vẻ đoan chính hơn một chút. Nhưng Tiêu Thịnh Vân lại không buông tay, Giang Linh đành phải yên vị tại chỗ, ngồi bên cạnh hắn chờ đám người tiến vào.
Phụ quốc công cùng mấy vị đại thần lần lượt bước vào, vừa nhìn đã thấy thiếu niên ngồi bên cạnh hoàng đế. Với họ, cái tên Giang Linh này không lạ, nhưng số người từng gặp mặt lại không nhiều. Ngoại trừ Phụ quốc công và Mạnh thượng thư, những người còn lại đều là lần đầu diện kiến vị thiếu niên được hoàng đế sủng ái nhất này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play