“Tiểu Linh hỏi vậy, là vì có kinh nghiệm sao?” Chỗ này chỉ có hai người bọn họ, Chiêm Nhạc Chương cũng hạ thấp giọng.
“Dùng thử mấy thứ rồi, với lại điện hạ cũng không cần nữa.” Giang Linh gãi gãi cằm.
“Sao Tiểu Linh lại nghĩ đến việc tặng ta mấy thứ đó?” Những thứ riêng tư thế này, bình thường chẳng ai mang ra làm quà cả.
“Vì ta có quá nhiều. Ngươi không biết đâu, Phó viên ngoại tặng cho điện hạ một đống, nguyên một rương lớn, đủ kiểu dáng, cái gì cũng có. Sau đó điện hạ còn bảo người đem tất cả cất kỹ.”
Bên trong có rất nhiều thứ Giang Linh không rõ công dụng cụ thể, nhưng theo bản năng y biết, nếu dùng mấy thứ đó trên người mình thì chắc chắn sẽ chịu không nổi. Thế nên y muốn chia bớt một phần ra, mà trong số người y quen, Chiêm Nhạc Chương là người thích hợp nhất. Chủ yếu là vì Giang Linh có ấn tượng rất sâu về lần đầu gặp mặt.
“Giang đại phu, Phó viên ngoại đến, nói có việc muốn gặp ngài.”
Một học đồ đến gọi hai người nên họ dừng cuộc trò chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT