Tiêu Thịnh Vân chưa từng nghe qua từ ký tên, nhưng đại khái cũng đoán được ý nghĩa. Hắn cầm quả khô đưa tới bên miệng Giang Linh, hỏi: “Em lấy cái này làm gì?”
“Đó chính là Đào Yêu tiên sinh mà!” Đôi mắt Giang Linh sáng rực, y đã xem đi xem lại bản thoại bản của Đào Yêu tiên sinh, thậm chí còn hy vọng có thể hỏi thăm một chút về nội dung sắp tới mà Đào Yêu tiên sinh sẽ viết.
Nhìn dáng vẻ vui mừng của thiếu niên, trong lòng Tiêu Thịnh Vân bỗng dâng lên một cảm giác khó chịu, nhưng rất nhanh đã bị hắn đè nén xuống: “Đợi bọn họ vào kinh, cô sẽ giúp em hỏi thử.”
“Điện hạ thật tốt,” Giang Linh nói, rồi há miệng cắn quả khô trong tay Tiêu Thịnh Vân. Ăn xong, y ân cần đưa một quả khác đến bên miệng Tiêu Thịnh Vân, “Điện hạ cũng ăn đi.”
Tiêu Thịnh Vân há miệng cắn, đầu lưỡi vô tình lướt qua ngón tay của Giang Linh.
Cảm giác ướt át truyền tới lòng bàn tay khiến Giang Linh hơi nghi hoặc nhìn sang Tiêu Thịnh Vân.
Tiêu Thịnh Vân đã ngồi lại chỗ cũ, sắc mặt bình thản như thể chuyện vừa rồi chỉ là một sự cố nhỏ chẳng đáng kể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT