Chắc chắn là sẽ có ích thôi.
Giang Linh nghĩ thầm.
Nói cách khác, những đứa nhỏ kia cũng sẽ không còn khóc nháo mãi sau khi được dỗ như vậy.
"Điện hạ, có thấy đỡ hơn chút nào không?" Sau một hồi thổi vết thương, Giang Linh chống tay đứng dậy, trong mắt ánh lên vẻ mong chờ.
Vết thương đã được băng bó, đáng lý không còn cảm giác gì nữa, nhưng Tiêu Thịnh Vân vẫn cảm thấy, theo từng động tác của thiếu niên, cơn đau dường như đang dần dịu lại.
Hắn đặt tay lên sau cổ thiếu niên, kéo người áp sát vào mình: “Có.”
Giang Linh không phản kháng, thuận theo lực đạo của nam nhân mà cúi xuống. Khi cả hai đã sát đến mức chỉ còn cách nhau khoảng một gang, Tiêu Thịnh Vân dừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT