Ánh mắt của Phùng Thiếu Dân hiện lên vài phần khó hiểu, bởi vì khu nghỉ dưỡng nằm rất xa nhà máy dệt cũ, ít nhất cũng phải mất hơn một giờ lái xe. Cho dù Quy Hướng Dương có suy nghĩ khác thường và muốn xử lý thi thể thì cũng sẽ không đi xa đến như vậy. Thay vì làm như vậy, đi vào vùng núi sâu để giấu xác có lẽ sẽ hiệu quả hơn.
Mạnh Tư Kỳ hiểu sự lo lắng của Phùng Thiếu Dân, loại đường đi để giấu xác này thực sự quá phù hợp với lẽ thường.
Nhưng cô vẫn chưa giải được lý do vì sao suốt tám năm Long Thiện Văn lại kiên quyết tới khu nghỉ dưỡng đó, trừ khi cô ấy tự mình quay lại kiểm tra.
Dường như Phùng Thiếu Dân bắt đầu cố gắng hiểu cô: “Tiểu Mạnh, thầy hiểu tâm trạng của trò, có phải có chỗ nào chưa hiểu rõ nên muốn đến khu nghỉ dưỡng kiểm chứng không?”
“Đúng vậy, thầy, em không hiểu lý do vì sao Long Thiện Văn kiên trì đến khu nghỉ dưỡng Thi Vị Lãng Mạn trong tám năm. Ít nhất thì với cách suy nghĩ bình thường của em, em không thể hiểu được. Từ lời khai của Đinh Thiến, Tôn Viên Viên và Hạ Tố Lan, họ cũng không giải thích rõ ràng. Vì vậy em muốn quay lại đó lần nữa để xem.”
"Được, thầy ủng hộ trò." Phùng Thiếu Dân khởi động xe lần nữa.
“Cảm ơn thầy. Cho dù có không phát hiện ra gì, thầy cũng sẽ không trách em chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT