Hàn Trường Lâm nghe mà cảm thấy rùng mình, uống thêm một ngụm nước nhưng cốc đã cạn.
Trương Nhã nắm lấy cổ tay anh ấy, nhỏ giọng nói: “Từ bế Trương Oái đã hiếu thắng như thế, mỗi lần điểm số của em tốt hơn nó, mỗi lần quần áo của em đẹp hơn nó, nó đều khóc lóc om sòm, vì vậy mẹ em đã chiều nó từ bé, còn em thì luôn nhẫn nhịn nó...”
Hàn Trường Lâm luôn cảm thấy hai chị em này đều có phần hiếu thắng, anh ấy không hiểu tại sao chị em ruột cùng lớn lên lại cứ phải ganh đua với nhau.
Trương Nhã nói: “Nhưng em lại rất cố gắng, điểm số học tập không làm bố mẹ phải lo lắng, thành tích ở trường cũng tốt hơn nó, công việc của em cũng tốt hơn. Khi đó em mới quen anh làm nó tức giận lắm, nó ở nhà nói với mẹ rằng nhất định phải tìm một bạn trai tốt hơn anh cả trăm lần.”
Hàn Trường Lâm cười nhẹ, trong cảm xúc hỗn loạn cũng bị những lời của Trương Nhã làm cho vui. Khoảng bảy tám năm trước, anh ấy làm ở sở công an thành phố, quả là một công việc ổn định, là một công chức đúng nghĩa. Trương Oái thấy chị mình tìm được người yêu tốt, với tính cách đó thì chắc chắn sẽ đố kỵ.
Nghĩ đến đây, Hàn Trường Lâm nắm ngược lại tay Trương Nhã. Anh ấy cảm thấy mình rất quan trọng đối với cô ấy, điều này khiến anh ấy tự hào.
Trương Nhã nói: “Vậy nên sau đó nó tìm Quy Hướng Dương mà chẳng hề tìm hiểu gì về người ta, chỉ vì Quy Hướng Dương có tiền, khi đó mắt nó sáng lên như lục bảo, chỉ mong cả thế giới biết rằng nó đã tìm được người giàu có.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT