“Ta chưa từng giấu nó." Lục Thời Yến vẫn lạnh lùng như cũ, giống như ồn ào vừa rồi cũng không liên quan đến hắn.
“Vậy Minh Minh đâu? Ngươi mau đi tìm người về cho ta." Lục Thúy Lan gào khóc.
Lục Thời Yến khoanh tay đứng đó, hai mắt nhìn thẳng phía trước, giọng nói thản nhiên: "Không phải đã về rồi sao?”
Mọi người quay đầu, thình lình phát hiện Phương Minh Minh đang ôm một con thỏ xám đi về phía này.
Nhìn thấy nhi tử, Lục Thúy Lan khóc chạy tới vỗ mông nó: "Đứa nhỏ chết tiệt, ngươi đi đâu vậy? Ngươi muốn hù chết nương sao?”
Phương Minh Minh nhìn khuôn mặt rối bù của mẫu thân, mặt đầy máu, có chút sợ hãi run rẩy. Bị mẫu thân vỗ mông cũng không khóc, có chút kinh ngạc nhìn bà ta: "Mẫu thân, người làm sao vậy?”
Lục Thúy Lan mặc kệ nhi tử quan tâm, vẫn giận dữ hỏi nó: “Ta hỏi ngươi, ai cho ngươi chạy loạn? Ta không phải nhiều lần dặn dò ngươi không được chạy loạn sao? Tại sao ngươi lại không nghe lời?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play