“Ta muốn ngươi một chữ cũng không được giấu diếm, phàm là có nửa điểm giấu diếm, tasẽ không lên núi giúp ngươi tìm người.”
Lúc đầu Lục Thúy Lan còn muốn ngụy biện, cố gắng không thừa nhận mình hại Lục Thần Ngôn.
Nhưng theo thời gian từng chút trôi qua, dã thú trong rừng kêu càng ngày càng hung ác, Phương Mộc Lâm rốt cuộc chịu không nổi nữa.
Hắn chỉ vào Lục Thúy Lan nói: "Không liên quan gì đến ta và Minh Minh, đều là bà ta hận ngươi không đi cứu Minh Minh, trong lòng sinh oán phẫn, muốn đẩy nhi tử nhà ngươi xuống sông. Ngươi muốn báo thù thì tìm bà ta đi, làm ơn đưa nhi tử trả lại cho ta.’
Thấy trượng phu hoàn toàn không để ý sống chết của mình, đem tất cả mọi chuyện đổ lên người mình, Lục Thúy Lan chỉ cảm thấy tất cả ánh sáng trong lòng đều không còn.
Bà ta đưa tay tóm lấy mặt của trượng phu: “Ta năm đó thật sự là mắt chó mù lòa mới bị cái túi da này của ngươi lừa.”
“Ngươi là đồ bất lực, ngươi dám làm không dám nhận. Ta chẳng qua là đẩy người xuống sông mà thôi, còn ngươi đã làm cái gì? Ngươi còn ném đá xuống sông, ngươi làm chuyện ác gấp mười ngàn lần ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play