Mặt Phương Mộc Lâm cũng đen như đáy nồi.
Hắn và Lục Thúy Lan giống nhau, vốn còn ôm một hi vọng cuối cùng với khuê nữ mình tỉ mỉ bồi dưỡng này, không nghĩ cuối cùng lại mất hết mặt mũi Phương gia bọn họ.
Hết lần này tới lần khác, còn có thôn dân không thích Phương gia, cố ý tiến lên chúc mừng đôi uyên ương mới.
Phương Mộc Lâm tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với Phương Bội Như ngay tại chỗ, sau này không có đứa con gái này.
"Cha, đừng mà, con biết sai rồi, cha hãy tha thứ cho con gái lần này đi!" Phương Bội Như tuy rằng đã chuẩn bị tinh thần người nhà mẹ đẻ từ bỏ mình, nhưng thật sự nghe thấy cha nàng ta muốn đoạn tuyệt quan hệ, vẫn bị đả kích lớn, vội quỳ xuống nhận sai.
Vương Nhị Cẩu cũng quỳ xuống theo, "Thúc, đều là lỗi của ta, thúc muốn trách thì trách ta đi! Thúc ngàn vạn lần đừng giận Như Nương. Ta biết, trước kia ta có chút vô liêm sỉ, nhưng ta thật lòng đối tốt với Như Nương, sau này ta vẫn sẽ đối tốt với Như Nương, sẽ hiếu kính hai người.”
Thôn dân bên cạnh không biết là hảo tâm hay là cố ý, nhao nhao khuyên nhủ: “Thường nói lãng tử hồi đầu kim bất hoán, Phương lão tứ, Vương Nhị Cẩu đều tỏ thái độ rồi, ngươi đồng ý hôn sự cho hai người trẻ tuổi đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play