Tô Vân Cẩm một thân một mình, ở Căn cứ số 3 không có người thân hay bạn bè thân thiết. Người duy nhất có thể xem là quen biết sơ sơ chắc cũng chỉ là mấy người cùng thuê nhà với cậu, nhưng họ cũng chỉ nói với nhau dăm ba câu.
Còn hai người trước mặt thì cậu chắc chắn là không quen biết gì cả.
Nếu không phải vì quần áo họ sạch sẽ, phong thái cũng không giống với những người sống ở khu D, thì Tô Vân Cẩm đã nghi ngờ họ đến đòi phí bảo kê hoặc cướp bóc.
Cố Diệc Thừa nhìn chằm chằm vào khuôn mặt non nớt nhưng có phần quen thuộc của Tô Vân Cẩm, xác nhận đây chính là người mình đang tìm. Anh hơi nhếch môi, giọng điềm tĩnh: "Cậu có quen bọn tôi hay không không quan trọng, quan trọng là tôi biết cậu đang lo lắng điều gì. Bọn tôi đến đây là để giúp cậu."
Anh biết rõ Tô Vân Cẩm đã thức tỉnh dị năng từ lâu, nhưng lại luôn giấu giếm, không dám nhận mình là dị năng giả. Lý do chắc chắn liên quan đến một chuyện gì đó trong quá khứ, thứ đã để lại bóng ma tâm lý cho cậu.
"Tôi nghĩ các anh tìm nhầm người rồi. Dạo gần đây tôi vẫn sống rất ổn, chẳng có gì phải bối rối cả. Nếu không có việc gì khác, phiền các anh rời đi." – Tô Vân Cẩm nói, nhưng ngón tay siết chặt lại đầy căng thẳng.
Không thể nào… Chuyện đó cậu chưa từng kể với ai, không thể có người nào biết được!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT