Lâm Dương đứng một bên đề nghị: "Nếu là bạn học của Nguyễn Ninh, chúng ta có thể cứu giúp anh ta, nếu không thì để anh ta nằm đây, dù sao nếu không thành tang thi cũng sẽ bị tang thi khác tấn công mà chết."
Nếu là một người hoàn toàn xa lạ, họ sẽ tiếc nuối nhưng cũng chỉ có thể bỏ mặc. Mạt thế đã khiến cho người ta không thể giúp hết mọi người được, không phải ai cũng có thể cứu.
Nguyễn Ninh thực ra cũng nghĩ như vậy, với người không quen, cô có thể thờ ơ. Nhưng người này lại là người mấy ngày trước còn trò chuyện với cô, giờ lại bỏ mặc anh ta ngoài đường, thật lòng cô cảm thấy không đành lòng.
Cô nhìn sang Cố Diệc Thừa, người duy nhất trong xe có thể ra quyết định. Nếu anh đồng ý giúp, thì Từ Trì sẽ có một cơ hội sống, còn sống chết thế nào là do anh ta tự quyết.
Cố Diệc Thừa nhìn ánh mắt mong đợi của Nguyễn Ninh, sau đó nhíu mày, lạnh giọng ra lệnh: "Lâm Dương, cùng Tiết đội trưởng đưa người đó đi xử lý."
Lâm Dương hiểu ý, biết Cố Diệc Thừa đồng ý cứu người, nên lập tức lấy một sợi dây thừng từ trong xe và xuống xe.
Nguyễn Ninh hiểu ý Cố Diệc Thừa, cô mỉm cười nói: "Cảm ơn anh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play