Nguyễn Ninh tức giận vì Trung tâm Bồi Dưỡng không có bằng chứng mà đã vội nghi ngờ cô. Nhưng chuyện này chẳng liên quan gì đến Vu Y Y cả, cô bé chỉ là người vô tội đứng giữa tình huống này. Dù bực mình đến đâu, Nguyễn Ninh cũng không thể trách một đứa trẻ mới mười tuổi.
Hơn nữa, những người ở Trung tâm Bồi Dưỡng cũng rất vất vả. Họ đã bỏ bao công sức để nghiên cứu và nuôi trồng giống cây mới, vậy mà bây giờ chúng lại bị đánh cắp chỉ trong một đêm. Mọi cố gắng đều tan biến, bảo sao họ không tức giận được.
Nghĩ đến điều đó, Nguyễn Ninh cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Cô chủ động hỏi:
“Bọn chị có thể giúp gì không? Tìm ra kẻ trộm sớm thì chúng mình cũng sớm được rời khỏi đây.”
Vu Y Y hoàn toàn tin tưởng Nguyễn Ninh không phải kẻ trộm, nên không giấu giếm gì mà kể hết những gì mình biết:
“Cô Vu Nhàn vừa kiểm tra camera giám sát, nhưng trước khi mất điện, ai đó đã tắt hệ thống theo dõi ở phòng điều khiển… Chắc chắn có kẻ phản bội trong Trung tâm Bồi Dưỡng! Người đó đã cắt điện từ bên trong.”
Nói đến đây, gương mặt Vu Y Y tràn đầy thất vọng và phẫn nộ. Cô bé chưa bao giờ nghĩ những người thân thiện trong trung tâm lại có thể phản bội chính nơi này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play