Dù sao thì Lâm Song Ngữ lăn lộn ở chốn ăn chơi như Cực Dạ đã lâu, mấy lời ve vãn này chỉ là chuyện nhỏ, dù gì thì cậu ta cũng là họa sĩ truyện tranh người lớn mà.
Để lấp liếm chuyện này, hy sinh một chút thân thể cũng không có gì đáng xấu hổ.
Hiếm khi cậu chủ động hôn lên môi Phó Tịch Xuyên, cơ thể dán sát vào anh, không ngừng cọ xát,châm lửa.
Ban đầu Phó Tịch Xuyên dường như còn hơi do dự, nhưng mỹ nhân đã ở trong lòng, Lâm Song Ngữ còn cố ý phát ra từng tiếng thở dốc ngày càng khó nhịn, vang lên trong không gian chật hẹp này, mê hoặc tận xương tủy.
Rất nhanh, ý chí của Phó Tịch Xuyên bị bào mòn, anh khẽ thở dài một tiếng, ôm lấy người đang quấn quýt trên người mình. Trong lòng Lâm Song Ngữ âm thầm giơ tay làm động tác “Yeah”, mặc cho Phó Tịch Xuyên nâng mông mình bế lên, thậm chí còn chủ động dùng hai chân kẹp lấy anh.
Phó Tịch Xuyên bế cậu đến bên bàn ăn, nhấc tay đặt thẳng lên bàn.
Chơi trên bàn ăn?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT