Bên dưới, đủ loại ánh đèn nhấp nháy, mờ ảo lúc ẩn lúc hiện. Dưới ánh đèn lờ mờ đó, Lâm Song Ngữ đối diện với đôi mắt còn sâu thẳm hơn cả màn đêm.
Anh ta ngoảnh mặt đi: "Không được, Lilin chỉ bán nghệ chứ không bán thân."
Phó Tịch Xuyên khẽ bật cười trầm đục.
Lâm Song Ngữ ngồi yên trong lòng anh đã lâu, bị giọng nói như cộng hưởng từ lồng ngực anh làm cho toàn thân tê dại như bị điện giật. Phần eo tựa vào Phó Tịch Xuyên càng như muốn tê liệt, truyền đến từng đợt cảm giác nóng bỏng, tê rần.
Cậu có chút chịu hết nổi, trừng mắt nhìn Phó Tịch Xuyên: “Cười cái đầu anh á, mau thả em ra, em còn phải đi thay đồ.”
Vừa nói, cậu vừa chống tay lên quầy bar, định thoát khỏi lòng anh. Nhưng Phó Tịch Xuyên đột nhiên siết chặt tay lại.
Lâm Song Ngữ chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, theo phản xạ nắm chặt lấy vai Phó Tịch Xuyên. Đến khi hoàn hồn lại, cậu phát hiện mình đã bị ấn ngồi lên ghế cao, bị Phó Tịch Xuyên giam giữa anh và quầy bar.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT