Lâm Song Ngữ về nhà thay đồ.
Lúc mặc đồ nữ, cậu thường thích diện váy ngắn. Hơn nửa cái phòng để quần áo toàn là các kiểu váy khác nhau, điều đó đã đủ chứng minh cho sở thích của cậu, thậm chí có thể khiến những tiểu thư nhà giàu bình thường cũng phải ngậm ngùi tự ti.
Nhưng hôm nay, cậu không định mặc váy.
Phó Tịch Xuyên ngồi trong xe chờ Lâm Song Ngữ xuống.
Lần chờ này kéo dài đúng một tiếng đồng hồ, đến cả lão Trần – người đã quen với việc chờ người – cũng bắt đầu ngồi không yên.
Chủ yếu là vì ông chủ đang ngồi ngay sau lưng, cảm giác thực sự như có kim châm sau gáy. Mặc dù Phó Tịch Xuyên chẳng để ý đến ông ta, nhưng với lão Trần, một tiếng đó vẫn là quá mức chịu đựng.
Điều khiến ông ta ngạc nhiên là, Phó Tịch Xuyên – người chưa từng phải chờ ai, cũng chưa từng có ai dám bắt anh phải đợi – lại giữ được tâm trạng vô cùng ổn định, không hề tỏ ra sốt ruột.
Một tiếng sau, Lâm Song Ngữ xuống lầu.
Lão Trần chỉ liếc nhìn một cái liền chấn động đến giãn đồng tử, vội vàng cúi mắt xuống, mở cửa xe cho cậu, không dám nhìn thêm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play