Gần hai tiếng băng băng trên đường cao tốc xuyên ngoại ô, chiếc xe bọc thép dừng lại bên cổng chính đại học Washington trong ánh chiều buông nhàn nhạt, ánh nắng đầu đông lạnh như kim châm lên mặt đất, phản chiếu một tầng sáng mỏng mảnh như sương.
Lam Tịch Dao mở cửa xe, bước xuống. Chiếc váy dài ôm lấy vóc dáng thanh nhã nhưng có phần mỏi mệt, từng bước chân cô chậm rãi, không vội vã, như thể thời gian nơi cô trôi với tiết tấu riêng biệt. Mái tóc nâu mượt được buộc cao, vài lọn bung rũ theo gió lùa, tô điểm cho gương mặt thanh lãnh không nhiễm bụi trần.
Phòng nghiên cứu tầng năm trong khu thí nghiệm trọng điểm của Washington vẫn mang vẻ tĩnh mịch như mọi khi. Ánh nắng nhợt nhạt từ khung cửa kính lớn đổ dài lên mặt sàn trắng, phản chiếu hương hoa mùa xuân.
Bên cạnh thùng rác, một bó hoa hồng đỏ đã bị dập nát. Cánh hoa xơ xác, lả tả như máu loang trên nền sàn lạnh. Tựa như một màn tỏ tình vừa bị chặt đứt không thương tiếc – mà kẻ ra tay, là một người không có tên trong vở kịch này.
Tề Thiên Vũ đứng cạnh bàn làm việc, tay áo sơ mi xắn cao, ngón tay thon dài đang từ tốn lau sạch vệt nước trên tay bằng một mảnh khăn giấy. Động tác chậm rãi, chăm chú, lạnh nhạt như thể không phải đang lau nước, mà là đang xóa bỏ một thứ phiền nhiễu.
Cửa phòng nhẹ nhàng bật mở.
Lam Tịch Dao bước vào, áo blouse trắng bên ngoài, cả người toát ra khí chất thông tuệ, lạnh lùng. Nhưng ánh mắt cô khi nhìn thấy người đàn ông trước mặt, lại không hề xa cách như vẻ ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT